Kính thưa các quý vị đại biểu!
Kính thưa các thầy cô giáo!
Thưa toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Trong buổi lễ tổng kết hôm nay, em rất vinh dự được thay mặt các bạn học sinh nói lên những tâm tư tình cảm, suy nghĩ của mình và của các bạn học sinh lớp 9 trong suốt thời gian học dưới mái trường Bàn Cờ thân yêu. Trước giờ phút chia tay này, em không khỏi bùi ngùi xúc động!
Gửi đến các bạn mến thương,
Lời chia tay với mái trường thân yêu.
Mai đây mỗi sớm, mỗi chiều,
Không còn tới lớp thân yêu nữa rồi.
Xa trường nhớ lắm bạn ơi,
Làm sao không tiếc quãng đời ngây thơ.
Chúng mình biết đến bao giờ,
Mới được tụ họp như xưa vui đùa.
Nhớ những lúc lớp thi đua,
Lao động học tập chẳng thua lớp nào.
Thầy cô không tiếc công lao,
Ân cần dạy dỗ biết bao ân tình.
Đẹp sao là tuổi học sinh,
Cái tuổi lắm chuyện nghịch tinh nhất đời.
Học hành vui thú, thảnh thơi.
Nhớ sao những buổi đi chơi xa nhà,
Làm cho mỗi đứa chúng ta,
Thêm đoàn thêm kết, thật là vui tươi.
Mai đây khi cách xa rồi,
Vẫn còn mãi nhớ tới trường mến yêu .
Kính thưa các quý vị đại biểu!
Kính thưa các thầy cô giáo
Thưa toàn thể các bạn học sinh!
Khi tiếng ve bắt đầu râm ran, rộn rã, những cây phượng già nở hoa đỏ cả góc trời cũng là lúc báo hiệu mùa hạ đã đến - mùa chia tay tuổi học trò. Ngày bế giảng cũng là ngày mà học sinh lớp 9 phải nói lời chia tay với mái trường THCS Bàn Cờ thân yêu, những giọt nước mắt lăn dài, ai cũng cảm thấy tiếc nuối khi ngày mai phải rời xa hàng ghế đá, xa sân trường và bạn bè thân thương. Đâu đây, vẫn còn da diết những lời hát thân thương: “Thời gian đừng như gió mải mê bay miết tới cuối trời, để chúng ta nói với nhau lời chia tay. Ngày dần trôi còn bao giây, ngày chia tay sắp hết rồi, thấy có ai đứng trên sân nhìn hoa rơi...” Phượng về làm nao nao bao kỉ niệm, rồi lại văng vẳng tiếng ve kêu oi ả buổi trưa hè, làm lòng ai háo hức, bâng khuâng sắp phải nói lời chia tay. Vậy mà suốt bốn năm, có những lúc ta vô tình như chẳng biết để mặc loài hoa kia vẫn nở rồi lại vẫn tàn. Để rồi hôm nay khi vô tình nhặt trong trang vở nhỏ cánh phượng khô ai ép ngày nào, ta giật mình, ừ nhỉ, bốn năm rồi... Bốn năm rồi đó và hôm nay là ngày mà những đôi chân bé nhỏ còn được tự do vô tư tung tăng dọc những lối nhỏ thân quen, cho ta gửi những lời tha thiết chia tay mái trường, chia tay thầy cô cùng những người bạn thân thương.
Kính thưa thầy cô, cho chúng em được thưa một tiếng con, được cảm tạ công ơn của thầy cô đã chắp cánh cho chúng con bay cao bay xa. Bốn năm qua được thầy cô tận tình dìu dắt, được uốn nắn nâng niu từ đôi tay, khối óc của thầy cô - những người lái đò thầm lặng đã đưa chúng con tới bến bờ của tri thức. Cho con được cảm ơn tất cả! Cho con cảm ơn thầy cô, người đã dạy chúng con tìm được nghiệm đúng trong vô vàn giá trị của cuộc đời, cho chúng con tìm đúng được đường đi trong những bài toán khó. Cho con cảm ơn thầy cô dạy Lý đã truyền lực hấp dẫn cho những bài toán điện, mang ánh sáng đến soi đường cho con bước hôm nay. Những chất xúc tác mà thầy cô dạy Hoá đã giúp con sớm hoàn thành phản ứng hoá học tạo ra sản phẩm là hai chữ "nên người". Cảm ơn thầy cô dạy Sinh đã cho chúng con biết sinh giới được tiến hoá từ chung nguồn gốc, là con người phải biết yêu thương lẫn nhau. Văn học đã dạy cho con biết yêu những điều bình dị nhất: từ lòng yêu người thân, bạn bè, thầy cô cho đến tình yêu quê hương đất nước. Cảm ơn thầy cô đã cho chúng con được tự hào là con cháu Lạc Hồng của ngàn năm văn hiến với những trang sử hào hùng, chói lọi. Không thể nào quên được thầy cô dạy Địa - những người đã cho chúng con biết Việt Nam là một dải hình chữ S tươi đẹp vô cùng. Cảm ơn thầy cô dạy Họa đã cho chúng con biết phác họa những nét đẹp của cuộc đời. Cảm ơn các thầy cô dạy Nhạc đã mang lại cho chúng con những hương vị của cuộc sống bằng những nốt nhạc bay bổng. Và cả tiếng anh nữa, cảm ơn thầy cô đã dạy chúng con nói những lời yêu, ghét, mừng, vui để ngày mai hội nhập. Nhưng thưa thầy cô cho con xin lỗi, không hiểu vì sao hôm nay, từ "goodbye" con lại đánh sai dấu nhấn. Cảm ơn tất cả thầy cô đã mang cho chúng con những bài học dạy làm công dân tốt, những công nghệ của tương lai và những cách lập trình nên cuộc sống. Con vẫn nhớ những giờ thể dục và xin cảm ơn thầy đã rèn luyện những đôi chân, những bàn tay được rắn chắc hơn, khéo léo hơn để mai này chúng con xây dựng đất nước. Và cho chúng con xin được gửi lời cảm ơn đến bác bảo vệ đã mang lại yên bình cho những giờ học của chúng con.
Kính thưa thầy cô, vậy là chúng con cũng sắp xa ngôi trường này. Biết bao giờ con lại được lau bảng cho thầy cô để được ngắm những hạt phấn bay bay trên những mái đầu đã bạc. Không biết khi nào con mới lại được thấy đôi chân vẫn lặng lẽ, tất tả suốt những mùa thi. Có lẽ chẳng bao giờ con còn bị thầy cô cốc đầu vì tội liếc bài bạn và chẳng còn những lần thầy trò ta hát vang những bài ca đi cùng năm tháng... Thời gian trôi nhanh thật đấy! Biết bao giờ sẽ trở lại trường khi ngày mai chúng con mỗi người một hướng, những ngôi trường mới đang đón đợi chúng con. Một lần nữa cho con được cảm ơn tất cả!
Ngày mai, hãy tin tưởng rằng rồi sẽ có lúc chúng ta được trở lại nơi này ngắm những hàng phượng vĩ ta trồng hôm nay lớn lên che mát cả một góc trời kỉ niệm.
Bàn Cờ thân yêu! Ta đi rồi ta nhớ trường lắm, không biết trường có còn nhớ ta, nhớ những cô cậu học trò, những mùa mưa cổng trường ướt những vạt áo trắng, những ngày xuân hoa bàng rơi đầy tóc những giờ thể dục. Ta sẽ tạm biệt mái trường hôm nay trên đôi chân vẫn còn âm vang những bài hát sân trường, những kỉ niệm khó phai mờ về tiết học cuối cùng, để rồi mai sau trở thành những công dân tốt, đem kiến thức phục vụ cho nước nhà.
Cuối cùng thay mặt cho toàn thể các bạn học sinh lớp 9, em xin gửi lời kính chúc sức khoẻ, hạnh phúc tới các quý vị đại biểu, các thầy cô giáo và các bạn. Một lần nữa em xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến công ơn dưỡng dục của các thầy cô!
“Dù cho tung cánh muôn phương
Ơn thầy, tình bạn, nghĩa trường không quên”
Em xin chân thành cảm ơn.